Chuyện tình cảm là thứ khó nói rõ ràng nhất. Yêu hay không yêu đôi khi rất mong manh. Hai người yêu nhau, lâu ngày ở bên nhau rồi sẽ trở nên nhàm chán. Nếu không biết cách quản lý mối quan hệ thì sẽ rất dễ buông tay.
Chúng ta không thể ép buộc tình cảm, không bao giờ có thể khiến một người không yêu mình tiếp tục yêu mình. Và một người không yêu mình, cách tốt nhất là quên đi, như vậy sẽ làm vơi đi nỗi đau.
Người ta nói rằng, cách tốt nhất để quên đi một mối quan hệ là thời gian và có một tình yêu mới. Nhưng phần lớn mọi người sẽ lựa chọn tự mình 'tiêu hóa' từ từ, nghĩ cứ để đó cho thời gian là xong. Nhưng chỉ khi bạn không còn kỳ vọng gì vào đối phương, đó mới là sự buông tay thực sự.
Giữ khoảng cách
Nếu đã chia tay rồi thì nên giữ khoảng cách, không thể như trước. Dù có cô đơn đến đâu cũng không được 'nương tựa'.
Đối phương có sống tốt hay không, không còn liên quan gì đến bạn. Điều bạn phải làm là tránh xa cuộc sống của họ, không quan tâm đến họ dưới bất kỳ danh nghĩa hay hình thức nào. Đừng quấy rầy cuộc sống hay xuất hiện trong thế giới của người ấy.
Nếu bên kia đã quyết định chia tay, điều đó có nghĩa là họ không còn luyến tiếc mối quan hệ này. Bạn không cần phải rình rập và níu kéo quá khứ. Nếu đối phương là người hoài niệm, họ sẽ không bao giờ từ bỏ và để bạn rơi vào hoàn cảnh này đâu.
Bất cứ lúc nào cũng phải hiểu rằng, nếu đã chia tay nghĩa là người ấy đã không còn tình cảm và sự quan tâm của bạn trong mắt đối phương là thừa, thậm chí sẽ làm giảm giá trị của bạn. Chuyện tình cảm là không thể gượng ép. Buông không được, quên không được, nói trắng ra là bạn đang tìm phiền phức, nhưng không có bạn, đối phương vẫn sẽ sống tốt và có người mới.
Những ai còn yêu người yêu cũ sau khi chia tay, hãy nhìn nhận sự thật càng sớm càng tốt. Lúc này, bạn chỉ cần ngừng để ý đến đối phương và hiểu ra, cuộc đời người ấy tốt hay xấu không liên quan gì đến bạn nữa. Những gì bạn phải làm là học cách buông tay, làm những việc của riêng bạn và dần dần mở rộng giao lưu.
Bỏ lại cảm xúc của quá khứ
Ngay cả sau khi chia tay, bạn vẫn nghĩ liệu có còn hy vọng hay không và cố gắng tìm kiếm 'bước đột phá' mới từ đối phương. Nói thẳng ra là bạn chưa bị tổn thương hoàn toàn nên vẫn không muốn buông tay. Khi đối phương thực sự có tình mới thì lúc đó trái tim bạn mới 'chết hẳn'.
Trên thực tế, về mặt tình cảm, nếu đối phương đã đưa ra quyết định chia tay với bạn, tức là họ đã suy nghĩ thấu đáo và biết hậu quả của việc làm như vậy là gì, hoặc là họ đã không còn luyến tiếc bạn từ lâu. Bây giờ, đã chia tay và người ta không muốn liên quan gì đến bạn cả. Điều người ấy nghĩ lúc đó là làm lại từ đầu và sẽ yêu, ở bên người khác. Vậy thì lúc này, bạn nên nhìn nhận sự việc cho rõ ràng, đừng tự hành hạ mình như một kẻ ngốc, càng để ý thì trong lòng càng tổn thương.
Bạn càng không thể buông xuống một mối quan hệ và quan tâm đến quá khứ, bạn sẽ càng không thoát ra được và rơi vào vòng lặp bất tận của cảm xúc. Cuối cùng, bạn sẽ là người tự hành hạ chính mình. Đối với một mối quan hệ không còn tình yêu thì đừng cố gắng cứu vãn nữa, nó không đáng chút nào.
Chỉ bằng cách quên đi điều xấu, bạn sẽ gặp điều tốt hơn. Đừng cố lợi dụng bản thân để thu hút sự chú ý của đối phương. Viết những dòng status mập mờ tình cảm với một ai đó, dưới con mắt của người yêu cũ, sẽ là vô nghĩa và thậm chí họ còn coi thường bạn. Không có cách nào để hạnh phúc nếu bạn sống trong mắt người khác. Khi bạn hoàn toàn có thể giữ được sự bình yên trong nội tâm, ngừng cố gắng gây sự chú ý và sống cuộc đời của chính mình, bạn mới được coi là 'tái sinh'.
Một người không chỉ yêu, mà còn rất nhiều việc để làm, chọn cách mình thích sống, muốn làm gì thì làm, đây là cách yêu bản thân tốt nhất. Khi nhận thức rõ được điều này, bạn sẽ không còn sợ mất mát hay rời xa người ấy nữa, mà trong lòng sẽ càng quyết tâm hơn.
Nói là quên khi đã rung động chân thành trước một ai đó là rất khó. Nhưng bạn có thể giữ khoảng cách với người kia, ý thức sâu sắc rằng bạn không còn liên quan gì đến người ấy nữa, mặc kệ thời gian trôi qua.
Link nội dung: https://chungkhoanthegioi.vn/cach-quen-di-mot-nguoi-minh-rat-yeu-a48038.html